Human


Luận Anh Hùng

Núi vốn vô ưu, vì tuyết mà bạc đầu

Nước vốn vô sầu, gió thổi mới nhăn nheo

Explore


Nhân sinh

Những thứ lúc nhỏ xem trọng

Lớn lên lại tựa như lông hồng

Những thứ không quan tâm lúc nhỏ

Lớn lên rồi lại coi như Thái Sơn

Con đường trưởng thành

Cũng là hành trình dần buông bỏ chấp niệm

Bình tĩnh lại nội tâm

Có lẽ

Chúng ta mãi mãi cũng sẽ không biết mình có thể đi đến đâu

Gặp phải người nào

Cuối cùng sẽ thành người ra sao

Nhưng nhất định phải nhớ kỹ

Có thể giúp mình lên cao

Vĩnh viễn không phải là bờ vai của người khác

Con đường nhân sinh chỉ vừa mới khởi hành

Chặng đường phía trước là do chính mình lựa chọn

Explore


Mệnh Vận

Chúng ta kỳ thật đều là những người tại trong năm tháng thở dốc mà chạy

lại cuối cùng không đuổi kịp thời gian,

dần dần già đi,

biến mất tại trong phiến bóng tối kia...

Explore


Tàng Kinh Các

Quân tử ngồi lý luận

Thiếu niên đã hành động

Người ăn đất một đời

Đất ăn người một lần

Explore


Tửu Lâu

Rượu có thể đỏ hai gò má

Sầu có thể tuyết trắng đầu

Explore